Bài 31
Thưởng cảnh Dục Thúy sơn
Tam chiết lưu trung lưỡng kết san
Thiền trai nhất tọa trí nhân gian
Nhật lâm thúy tẩm thanh giang để
Phong độ lương sinh tú lĩnh đoan
Cổ thụ sâm si tà hám giản
Chinh phàm thường há khúc tuần loan
Thanh quang sái sái thôi thi hứng
Tiểu bút hoàn kham tả đại quan
II
Thủy thanh sơn sắc thượng y y
Cảnh lý phong quang bán dĩ phi
Thạch kính thanh phong già tục thảo
Kim thân bạch điểm phác đài y
Đình không cố chỉ nhàn hoa tiếu
Tự một thâm tùng oán điểu bi
Mạc quái sầu nhiên Trương Độn Tẩu
Phủ nhai kim khả tưởng đương thì
Dịch nghĩa
Thưởng ngoạn cảnh núi Dục Thúy
I
Giữa ngã ba dòng nước nhô lên hai mỏm núi như hai mái lá
Một tòa nhà thiền ở khoảng trời non nước
Mặt trời chiếu xuống, màu xanh thấm tận đáy sông trong
Gió về hơi mát sinh ra trên đỉnh núi gấm vóc
Cổ thụ rườm rà, nghiêng nghiêng nhòm xuống suối
Cánh buồm xa xa, nhấp nhô như lượn quanh theo đèo
Vẻ thanh quang phơi phới càng thúc dục hứng thơ
Ngòi bút nhỏ cũng xin tả cái nhìn lớn
II
Tiếng nước và sắc núi vẫn như cũ
Phong quang trong cảnh đó một nửa đà khác xưa
Hẽm đá loang xanh bị bao phủ bởi cỏ dại
Thân vàng lỗ đổ khoác lớp rêu xanh
Đình trơ lại nền cổ mặc hoa dại đua cười
Chùa lút trong bụi rậm chỉ còn nghe tiếng chim buồn khắc khoải
Đừng chê trách ông già họ Trương trốn đời một cách buồn thiu
Vì may còn có thể tưởng tượng được lúc bấy giờ khi ông vỗ đá đọc bia
Dịch thơ
(Đỗ Văn Hỷ)
Thưởng ngoạn cảnh núi Dục Thúy
I
Núi non ngay giữa ngã ba sông
Nơi đấy thiền trai một dãy thông
Gió tới, mát sinh đầu núi gấm
Nắng về, xanh thấm đáy sông trong
Buồm xa cao thấp quanh theo núi
Cây cổ xâm xi chếnh ngó dòng
Phơi phới thanh quang thi hứng gợi
Bút thơ nên tả nét nhìn chung
II
Như xưa nguyên vẹn vẻ non sông
Thay đổi phong quang ở cảnh trong
Lối đá loang xanh màu cỏ phủ
Thân vàng điểm trắng lớp rêu phong
Đình trơ nền cũ cười hoa nội
Chùa lút lùm hoang rộn sẻ đồng
Đừng trách, buồn thiu Trương Độn Tẩu
Xem bia thuở ấy nhớ hay không?
<Đang cập nhật tiếp>